Phim Ảnh

Review phim Hope – Hy vọng nó tồn tại không?

“HY VỌNG” – NÓ TỒN TẠI KHÔNG?

Ấu dâm, một tệ nạn đáng báo động hiện nay. Khi đọc báo, xem tin tức, thời sự thỉnh thoảng lại thấy tin về xâm hại trẻ em. Thật đáng buồn.

Những đứa trẻ đó có tội tình gì đâu mà lại nỡ lòng nào đối xử với chúng như vậy. Các em còn quá nhỏ, quá ngây thơ để phải trải qua những chuyện như thế. Rồi khi lớn lên nó sẽ trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng với các em.

Nữ chính trong phim

Nữ chính trong phim “Hope”

Và sau đây tôi xin được giới thiệu một bộ phim về đề tài đó, chính là bộ phim mang tên “Hy vọng”.

Bộ phim kể về câu chuyện của cô gái nhỏ So-won, tám tuổi. Em cũng như bao bạn học cùng trang lứa khác, cũng ngày ngày đi học rồi về nhà, vô tư, hồn nhiên, được gia đình yêu thương, như vậy là hạnh phúc lắm rồi nhưng một biến cố lớn đã xảy ra làm thay đổi cuộc đời em hoàn toàn sau đó.

Đó là một ngày mưa tầm tã, hôm đó như mọi ngày em sẽ đến trường học nhưng trên đường đến trường em đã gặp một người đàn ông trung niên và ông ấy muốn mượn dù của em, em đồng ý. Ông ta đã lôi em đến khu vệ sinh bỏ hoang để thực hiện tội ác của mình, một tội ác đáng ghê tởm và vĩnh viễn đã thay đổi cuộc đời em.

Và sau đây tôi xin được giới thiệu một bộ phim về đề tài đó, chính là bộ phim mang tên “Hy vọng”.

Hope được xây dựng dựa trên vụ án có thật từng gây chấn động Hàn Quốc.

Em được đưa vào bệnh viện trong tình trạng bất tỉnh và hôn mê, trên người em lúc này đầy những vết bầm tím lớn nhỏ đang xen nhau, khuôn mặt sưng húp và cả những vết thương ứa máu. Ba mẹ như ngất lịm đi khi phải chứng kiến một cảnh tượng quá đỗi đau lòng như này, mẹ em đã khóc như thể không thể nào có thể khóc được nữa và nói: “Trên thế giới có nhiều đứa trẻ như vậy. Tại sao con gái tôi phải gánh chịu chuyện này.”

Còn bố mặc dù vô cùng đau lòng nhưng vẫn cố gắng không được để nước mắt rơi, không phải vì bố không thương em mà vì bố phải mạnh mẽ để có thể bên cạnh mẹ và lúc này, không muốn mẹ em đau lòng thêm nữa. Có những giây phút bố đã yếu lòng và khóc nên bố đã phải núp vào góc tối để không cho người khác nhìn thấy, cố gắng gạt đi những giọt nước mắt ấy rồi trở lại hiện thực, đưa ra quyết định đúng đắn đó là kí vào giấy cam kết để bác sĩ làm phẫu thuật cho em vì giờ đây em sẽ không còn đi vệ sinh như bình thường được nữa, các cơ quan của em đều bị tổn thương nghiêm trọng.

Hope được xây dựng dựa trên vụ án có thật từng gây chấn động Hàn Quốc.

Sau khi tỉnh dậy từ ca phẫu thuật, em sợ mọi thứ xung quanh, kể cả bố mình. Trong lúc em đi vệ sinh không kiểm soát được và em không cảm nhận được là em đã đi ngoài trên giường bệnh, bố đã vén váy em lên để dọn dẹp thì em đã thay đổi thái độ thành sợ hãi và nói: “Không. Cút đi!”

Biến cố đó sẽ là những ký ức kinh hoàng đeo bám em không dứt, ám ảnh tâm lý em kể cả lúc lớn lên.

Lúc xảy ra vụ việc, em đã định gọi bố mẹ nhưng không thể được vì “Khi xảy ra chuyện, con nghĩ bố rất bận.”

Người lớn khi nào cũng bận rộn, nhiều khi họ đã không để ý và quên mất việc lo cho con của mình, quan tâm con nhiều hơn bởi vì một phần nào họ cũng nghĩ họ phải kiếm thật nhiều tiền để con có một cuộc sống hạnh phúc hơn, không phải khổ như mình bây giờ nên nhiều khi gặp chuyện con cũng khó có thể mở lời ra nói chuyện với bố mẹ để cần sự trợ giúp, bởi lúc đó con đã nghĩ bố mẹ đã rất bận, sẽ không có thời gian đâu.

Sau sự việc đó, em vẫn luôn bị ám ảnh tâm lý, sợ hãi không cho bố đến gần mình và không muốn đi học vì “Con xấu hổ về chuyện đó. Con sợ các bạn sẽ biết.” rồi sẽ cười.

Trên giường bệnh em luôn nghĩ và đã hiểu “Ôi muốn chết quá! Bây giờ con đã hiểu câu đó có nghĩa là gì.” Em chỉ muốn ngủ mãi mãi để không bao giờ tỉnh lại, để không phải hồi tưởng lại sự kiện kinh hoàng và đáng ghê tởm đó thêm một lần nào nữa, để không còn phải đau lòng thêm nữa nên bây giờ em đã hiểu “Ôi muốn chết quá…” là như thế nào rồi.

Nhiều lúc em muốn mình ngủ dậy thời gian có thể quay ngược thời gian trở lại, có thể sống một cuộc sống bình dị như lúc trước, vẫn vô tư, hồn nhiên như ngày nào.

Khi nhắc lại kẻ thủ ác, em vẫn buồn và ám ảnh “Chú người xấu đó muốn mượn ô, con đã cho chú ấy mượn. Nhưng mọi người đều nói đó là lỗi của con.”

So-won đã làm gì sai cơ chứ? Em có làm gì đâu mà lại đổ lỗi cho em, nếu trách thì phải trách kẻ đã làm tổn thương em chứ? Em chỉ là một cô bé tám tuổi thôi mà.

Khi biết tin mình sắp có em, mình sẽ được trở thành chị nhưng em lại không vui mà lại rất buồn “Con không dám bế em nữa, sợ làm bẩn người em.” Em luôn nghĩ mình rất bẩn, kể cả có rửa trôi sạch cỡ nào đi chăng nữa thì những vết nhơ đó cũng không thể nào có thể rửa trôi được nên khi bế em em đã rất sợ, sợ làm bẩn người em.

Lúc xảy ra vụ việc, em đã định gọi bố mẹ nhưng không thể được vì “Khi xảy ra chuyện, con nghĩ bố rất bận.”

Em đã phải chịu đựng rất nhiều, em đã đau khổ ra sao, phải cố gắng vực dậy từ những tổn thương đó, đã dũng cảm kể lại biến cố hôm đó để làm chứng trước tòa vì em không muốn một ai đó sẽ lại phải trải qua những sự việc giống như em. Ấy vậy mà, pháp luật thật bất công khi đã xử phạt hắn – người đã làm em sống không bằng chết, chỉ bỏ tù hắn 12 năm, nó sao có thể đền bù được những tội ác mà hắn đã làm, đã gây ra cơ chứ? Trên đời này còn có pháp luật nữa không, còn có công bằng nữa không?

Hắn lấy lý do là đang say rượu, thế sao lại ra tay tàn độc như vậy, xóa mọi dấu vết khi đã thực hiện hành vi không bằng cầm thú đó, ai mà tin được cơ chứ.

Hope, có nghĩa là hy vọng mà sao lại không có một chút hy vọng nào khi kẻ thủ ác không bị xử lý thích đáng trước pháp luật, khi mà pháp luật có cũng như không. Đã rất nhiều vụ việc ấu dâm nhưng không được xử lý thỏa đáng, có những kẻ lúc sau còn ra làm cảnh sát…

Bộ phim còn là lời cảnh tỉnh cho chúng ta, đặc biệt là các bậc phụ huynh, xin đừng vì bận quá nhiều việc mà không để ý đến con mình, chúng ta phải bảo vệ các em khỏi những sự việc như thế. Đừng để đến lúc xảy ra rồi lại dằn vặt bản thân mình thì cũng đã quá muộn rồi.

Review chi tiết bởi Cẩm Tú

0/5 (0 Reviews)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Back to top button